NHỮNG NGÔI SAO XA XÔI - Đỗ Xuân Bình LHPNĐ 8689

Làm sao mà ngăn được Chuyện nắng mưa của giời Ngày tôi còn đi học Có người tương tư tôi * Những câu thơ lấp lánh Tôi đọc và mỉm cười ...


Làm sao mà ngăn được
Chuyện nắng mưa của giời
Ngày tôi còn đi học
Có người tương tư tôi
*
Những câu thơ lấp lánh
Tôi đọc và mỉm cười
Cô bạn ấy xinh thế
Chẳng thể nào là tôi
*
Rồi hồn nhiên, háo hức
Tôi tung tăng vào đời
Quên một đốm lửa nhỏ
Hiu hắt miền chơi vơi
*
Trên con đường hạnh phúc
Tôi đã khóc, đã cười
Những nhọc nhằn chôn giấu
Tôi bằng lòng, vậy thôi
*
Bất ngờ tôi gặp lại
Cô nàng không là tôi
Nàng chẳng già theo tuổi
Vẫn bình yên, tinh khôi
*
Chàng thi sĩ năm ấy
Cũng yên bề lâu rồi
Đất gần thường chật hẹp?
Chàng viết thơ lên trời
****
Xót xa tôi chợt hiểu
Có một quy luật đời
Những ngôi sao lấp lánh
Bởi chúng thường xa xôi...

Đăng nhận xét

emo-but-icon

Follow Us

Hot in week

Recent

Comments

Side Ads

Text Widget

Connect Us

item